(Diemchuantuyensinh.com) ĐỀ
ĐỌC HIỂU VÀO 10 – MÔN NGỮ VĂN
Câu 1: Cho đoạn thơ sau:
Bác sống như trời đất của ta
Yêu
từng ngọn cỏ, mỗi cành hoa
Tự do cho mỗi đời nô lệ
Sữa
để em thơ, lụa tặng già
( Bác ơi, Tố
Hữu)
a.
Xác
định thể thơ, phương thức biểu đạt chính cho đoạn thơ.
b.
Chỉ ra
biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ trên và phân tích tác dụng.
Câu 2: Đọc đoạn thơ sau và thực hiện các yêu cầu ở dưới:
.... “Khi
bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ ...”
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ ...”
(“Nhớ con sông quê hương” Tế Hanh)
a. Xác định thể thơ của đoạn thơ trên?
b. Xác
định những phương thức biểu đạt?
c. Chỉ rõ các biện pháp tu từ được sử
dụng trong đoạn thơ trên?
d. Nêu tác dụng của các biện pháp tu từ
đó?
Câu 3: §äc ®o¹n
th¬ sau vµ thùc hiÖn c¸c yªu cÇu ë díi:
Trë
vÒ víi mÑ ta th«i
Gi÷a
bao la mét kho¶ng trêi ®¾ng cay
MÑ
kh«ng cßn n÷a ®Ó gÇy
Giã
kh«ng cßn n÷a ®Ó lay tãc buån
Ngêi
kh«ng cßn d¹i ®Ó kh«n
Nhí
nhung råi còng vïi ch«n ®Êt mÒm.
(Trë vÒ víi mÑ ta th«i - §ång
§øc Bèn)
a. X¸c ®Þnh thÓ
th¬.
b. Ph¬ng thøc biÓu
®¹t chÝnh cña ®o¹n lµ g×?
c. ChØ râ c¸c biÖn
ph¸p tu tõ cã trong ®o¹n th¬ trªn.
d. Nªu néi dung
chÝnh cña ®o¹n th¬.
Câu 4: Cho đoạn thơ
sau:
... " Ôi lòng Bác vậy, cứ thương ta
Thương cuộc đời chung, thương cỏ hoa
Chỉ biết quên mình cho hết thảy
Như dòng sông chảy, nặng phù sa".
(Theo chân
Bác- Tố Hữu)
a, Phương thức
biểu đạt chính của đoạn thơ trên là gì?
b, Đoạn thơ trên
được làm theo thể thơ mấy chữ?
c, Tìm và nêu tác
dụng của biện pháp nghệ thuật có trong đoạn thơ trên?
Câu 5: ĐÔI TAI CỦA TÂM HỒN
Một
cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé
ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ lại vừa rộng nữa. Cô bé
buồn tủi ngồi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ: Tại sao mình lại không
được hát? Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao? Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát
khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi.
- Cháu hát hay quá, một giọng nói vang lên: “Cảm ơn
cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta cả một buổi chiều thật vui vẻ”. Cô béngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong
liền chậm rãi bước đi.
Hôm
sau, khi cô bé tới công viên đã thấy ông già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước.
Khuôn mặt hiền từ mỉm cười chào cô bé. Cô lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng
nghe. Ông vỗ tay lớn: “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá!”
Nói xong cụ già lại một mình chậm rãi bước đi. Như vậy, nhiều năm trôi qua, cô
bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi
tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông,
cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không. Cô hỏi
mọi người trong công viên về ông cụ:
- Ông cụ bị điếc ấy ư? Ông ấy đã qua đời rồi, một
người trong công viên nói với cô.
Cô gái sững người, bật khóc. Hóa ra, bao nhiêu năm
nay, tiếng hát của cô luôn được khích lệ bởi một đôi tai đặc biệt: đôi tai của
tâm hồn.
a. Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên?
b. Truyện được kể theo ngôi thứ mấy?
c. Tình huống bất ngờ trong câu chuyện là sự việc nào?
d. Ý nghĩa mà câu chuyện gửi tới chúng ta là gì?
0 comments Blogger 0 Facebook
Post a Comment