Hướng dẫn mua bán BITCOIN chi tiết => Bấm vào đây
Tải app VNPAY nhận ngay 50.000 vào ví => Bấm vào đây
Câu 1: Tình huống cơ bản của truyện “Lặng
Lẽ Sa Pa” là như thế nào? Vai trò của
tình huống ấy đối với việc thể hiện nhân vật và chủ đề của truyện.
- Tình huống cơ bản của truyện
“LLSP” chính là cuộc gặp gỡ của người thanh niên làm việc một mình ở trạm khí
tượng với bác lái xe và hai hành khách trên chuyến xe ấy – ông họa sĩ và cô kĩ
sư lên thăm trong chốc lát nơi ở và làm việc của anh thanh niên.
- Tình huống gặp gỡ này là cơ
hội thuận tiện để nhân vật chính được hiện ra qua sự quan sát, suy nghĩ của
những nhân vật khác, đặc biệt là ông họa sĩ già. Chính vì thế nhân vật chính
không chỉ hiện ra một cách tự nhiên mà còn được soi chiếu, đánh giá từ cái nhìn
và cảm xúc của những nhân vật khác, rồi lại tác động đến tình cảm và suy nghĩ
của những nhân vật ấy.
Câu 2. Nêu cảm nhận của em
về nhân vật anh thanh niên trong truyện “lặng lẽ Sa Pa”.
Câu 3: Nêu cảm nhận về nhân
vật ông họa sĩ trong truyện “lặng lẽ Sa Pa”.
Câu 4 : Nhân vật cô
gái trong « Lặng lẽ Sa Pa ».
Câu 5. Hãy triển khai mỗi câu chủ đề dưới đây thành một
đoạn văn:
a.“
Dưới vẻ đẹp lặng lẽ, thơ mộng của Sa Pa - nơi thường gợi đến sự nghỉ ngơi vẫn
có những con người hăng say làm việc cho đất nước.
Bấm vào đây để xem thêm Có thể bạn quan tâm:
=> Thống kê điểm chuẩn lớp 10 nhiều năm
=> Xem điểm chuẩn vào lớp 10
Bấm vào đây để xem thêm Có thể bạn quan tâm:
=> Thống kê điểm chuẩn lớp 10 nhiều năm
=> Xem điểm chuẩn vào lớp 10
b“Lặng lẽ Sa Pa” là tiếng nói của tình yêu
thương.
Gợi ý: Đoạn
văn a phải đảm bảo các ý sau:
- Là
những con người có hoàn cảnh lao động đặc biệt : khó khăn, vất vả, cô
đơn
- Công
việc nghe qua có vẻ thông thường, giản đơn, thậm chí nhàm chán nhưng đòi hỏi sựkiên trì và có tinh thần trách nhiệm cao.
- Họ là những con người ý thức, cống hiến
hết sức mình cho công việc, cho đất nước.
Anh
thanh niên làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh Yên Sơn cao
2600m giữa núi rừng Sa Pa ngút ngàn sương gió. Anh đã phải vượt qua tất cả để
sống một cuộc sống thật đẹp đẽ từ ý nghĩ, tình cảm đến hành động, một cuộc sống
có ích đóng góp cho đời. Anh gắn bó với công việc bằng tất cả tình yêu, niềm
say mê của mình. Anh đã có những suy nghĩ và quan niệm đúng đắn về cuộc sống,
công việc. Với tinh thần
trách nhiệm và trình độ chuyên môn vững vàng,
những việc làm của anh đã góp phần quan trọng vào lợi ích chung của đất
nước. Ở chốn Sa Pa lặng lẽ kia, anh thanh niên ấy không phải là người duy nhất
có một cuộc sống lặng lẽ hăng say. Qua lời kể của anh ta thấy còn có những người khác ngày đêm miệt mài lao động
khoa học trong lặng lẽ mà khẩn trương cống hiến cho đất nước. Đó là ông kĩ sư
vườn rau Sa Pa nghiên cứu tìm cách thụ phấn cho hoa su hào để có được năng suất
và chất lượng tốt hơn.
Đó còn là anh cán bộ nghiên cứu khoa học làm bản đồ sét giúp tìm ra tài
nguyên cho đất nước.
Nh vËy, Dưới vẻ đẹp lặng lẽ,
thơ mộng của Sa Pa - nơi thường gợi đến sự nghỉ ngơi vẫn có những con người
hăng say làm việc cho đất nước.
b. Đoạn văn b.
Về nội dung, cần chú ý đến các biểu
hiện của tình người đằm thắm, tha thiết:
- Ông
họa sĩ và cô kĩ sư trẻ chỉ mới gặp nhau mà coi nhau như cha con
- Anh
thanh niên và bác lái xe trở nên thân thiết gắn bó, dành cho nhau những tình
cảm chân thành.
- Anh
thanh niên đón những vị khách bất ngờ bằng tình cảm nồng hậu, sự trân trọng và
quý mến. Lưu luyến khi chia tay.
- Anh
dành để nói về ông kĩ sư ở vườn rau và anh cán bộ khoa học nghiên cứu sét…
=>Những con người đó sống
rất đẹp, và tình cảm thương yêu gắn bó giữa họ góp phần tạo nên nét đẹp ấy
Đoạn
mẫu tham khảo :
Truyện ngắn
“Lặng lẽ Sapa” chan chứa tình yêu thương. Trong truyện, tình tiết rất ít, nếu
có thì cũng rất đơn giản nhưng ta đều cảm nhận được một niềm yêu thương ấm
áp trong từng hành động, cử chỉ, lời nói, cách ứng xử của những nhân vật. Anh
thanh niên làm công tác khí tượng thủy văn trên đỉnh Yên Sơn, sống âm thầm
trên đỉnh Sapa, bởi vậy anh rất quý trọng tình cảm của những con người đến
thăm anh. Có những lúc cơn“thèm người” trào dâng trong huyết quản, anh đã chặn
một khúc gỗ giữa đường dừng cả một đoàn xe lại chỉ để có người nói
chuyện. Anh luôn tâm niệm: “Người
thì ai chả “thèm” hả bác. Mình sinh ra ở đâu? Mình vì ai mà làm việc?” Bởi
vậy, anh đã dành cho mọi người, ngay kể cả những vị khách lần đầu gặp một tình
cảm thương yêu nồng ấm thật đáng trân trọng. Anh luôn quan tâm đến mọi người,
tìm bằng được củ tam thất để biếu người vợ mới ốm dạy của bác lái xe. Bác lái xe chuyến nào cũng cho khách nghỉ nửa
tiếng để lên thăm anh và mua sách cho anh. Và anh còn hái hoa tặng cô gái, biếu
làn trứng cho những vị khách bất chợt đến thăm. Và cả ông họa sĩ và cô kĩ sư
nữa, họ mới gặp nhau lần đầu, ngay trên một chuyến xe bất ngờ đến Sapa, hơn nữa
hai người lại tuổi tác cách biệt, nhưng
không hiểu sao giữa họ lại có một tình cảm gắn bó sâu sắc. Mới gặp mà dường như họ đã quen nhau lâu lắm,
hiểu nhau lắm rồi. Bởi vậy, người họa sĩ coi cô gái như là con vậy. Gặp anh
thanh niên , ông kí sư vô cùng cảm động trước cái cuộc sống cống hiến lặng lẽ
của anh, và đã không đắn đo vẽ tấm chân dung anh với lòng cảm mến. Còn cô gái
thì ngay lập tức có tình cảm với anh thanh niên, khi chia tay mà trong lòng vẫn
xiết bao bồi hồi xao xuyến.Và tình cảm đầm ấm mà họ trao tặng nhau dường như
làm đẹp cả một vùng đất trời Sa Pa.
Câu 6. Trong « lặng lẽ Sa Pa », bác lái xe
đã giới thiệu với ông hoạ sĩ về anh thanh niên là « người cô độc nhất thế
gian ». Theo em, ý kiến của bác lái xe có đúng không ? Ghi lại vắn
tắt ý kiến của em.
Gợi ý :
Trong « lặng lẽ Sa Pa », bác lái xe đã giới thiệu với ông hoạ
sĩ : « anh thanh niên là người cô độc nhất thế gian ». Đây là
một cách nói của bác lái xe nhằm gây ấn tượng, gây chú ý về nhân vật anh thanh
niên. Quả thực anh thanh niên ít có điều kiện tiếp xúc với mọi người, anh sống
một mình trên đỉnh núi Yên Sơn cao 2600m. Anh lại làm công việc đo nắng, đo
gió, đo mưa nên càng ít có cơ hội gặp gỡ, nói chuyện với người khác. Chính vì
thế mà anh đã từng lấy cây chặn xe để mong có dịp được chuyện trò, làm quen với
mọi người đi ngang qua.
- Nhưng mặc dù vậy, anh không hề cô đơn. Cho dù phải sống và làm việc một mình trên
đỉnh Yên Sơn cao 2600m quanh năm chỉ có mây mù, cây cỏ. Nhưng anh rất yêu công
việc. Với anh, khi làm việc, anh với công việc là đôi, công việc của anh gắn
với bao anh em đồng chí. Công việc của anh đã góp phần vào việc xây dựng và bảo
vệ tổ quốc ( việc phát hiện một đám mây khô..... bộ đội bắn rơi máy bay Mĩ...)
Ngoài ra, anh còn biết cách tự tạo cho mình những niềm vui trong cuộc sống,
biết cách làm cho cuộc sống của mình trở nên giầu có, phong phú. Anh thích đọc
sách bởi đọc sách cũng có nghĩa là có người để trò chuyện. Rảnh rỗi, anh còn
trồng hoa, trồng cây thuốc, nuôi gà. Ngày lại ngày, anh bị cuốn đi trong công
việc, vậy làm sao anh có thể cô độc ? Nói đúng hơn anh là con người sống
thật hạnh phúc !
Câu 7 : Viết đoạn văn quy nạp : dùng phép thế
đồng nghĩa (12 câu)
Ông họa sĩ (« LLS P » - NTL) là một con người có tâm hồn
nhạy cảm, có nhiều suy nghĩ sâu sắc về nghề nghiệp.
Gợi ý :
- Tâm hồn nhạy cảm, mẫn cảm : Ông hoạ sĩ trong câu chuyện với
người thanh niên mặc dù gặp gỡ rất ít phút, chỉ thoáng nghe người thanh niên kể
chuyện về công việc của mình, ông cảm nhận ngay được nét đẹp tâm hồn của anh,
ông cảm thấy rối bời bởi ông đã bắt gặp điều mà ông vẫn ao ước được biết »
- vẻ đẹp tâm hồn cao quý của người thanh niên.
- Là con người từng trải, hiểu đời, hiểu người sâu sắc
- Là con người gắn bó với hội hoạ, có nhiều trăn trở về nghề nghiệp
=> lòng yêu nghề, say mê với nghề. Dấu ấn nghề nghiệp đã in dấu lên vẻ ngoài
của ông
+ Sắp nghỉ hưu vẫn muốn vẽ tranh. ông hiểu vẽ là một công việc gian
nan. Ông cảm thấy ngòi bút của mình dường như bất lực trong việc tái hiện lại
vẻ đẹp cuộc sống con người. Chỉ có những người thực sự giỏi mới không tự bằng
lòng với mình, tự thấy mình phải phấn đấu nhiều hơn nữa.
+ Ông càng xúc động trước những nét đẹp bình dị, đáng quý của anh thanh
niên, ông càng khát khao sáng tác. Làm thế nào để phác hoạ được bức chân dung
chàng trai, làm thế nào để người xem phát hiện được, cảm nhận được nét đẹp của
anh như ông đang xúc động, làm thế nào để gửi gắm suy tư của ông vào bức tranh
đó.
=> Quả thực ta thấy ông là một con người có tâm hồn nhạy cảm, có
nhiều suy nghĩ sâu sắc về nghề nghiệp.
Câu
8 : Viết đoạn văn nêu cảm nhận về nhân vật cô kĩ sư trẻ.
- Tâm hồn nhạy cảm, phong phú. Những điều cô cùng ông hoạ sĩ nghe anh
thanh niên nói, cuộc gặp gỡ ngắn ngủi ấy …. Đã khiến cô bàng hoàng, bàng hoàng
nhận ra nhiều điều (sgk)
Cô
lên công tác để chia tay mối tình nhạt nhẽo của mình, cô xúc động mãnh liệt
trước vẻ đẹp tâm hồn của một người mà cô không hề quen biết. Những cảm nhận,
phát hiện ấy khiến cô tin hơn vào quyết định của mình, dũng cảm tự tin hơn trên
con đường đi tới cuộc sống mới, nơi công tác mới.
- Cô ước ao có một chút gì đó kỉ niệm cho chàng trai mà cô đã yêu mến,
khâm phục
= > Phải nói rằng đó là cuộc gặp gỡ trong khoảnh khắc nhưng rất khó
quên.
- Tâm hồn lãng mạn của tuổi trẻ :
+ Ngạc nhiên sung sướng, mừng rỡ, ồ lên khi nhìn thấy hoa, quên mất e
lệ còn bởi vì cô rất yêu hoa.
=>Tâm
hồn lãng mạn và thơ mộng của người con gái Hà Nội đã khiến cô dũng cảm nhận
công tác ở vung núi xa xôi này. Bởi thế cô cũng rất xúc đông, xao xuyến khi nghe
người con trai nói chuyện, chứng kiến những suy nghĩ, tình cảm hết sức chân
thành của anh thanh niên, cô rất bối rối rung động bởi cô hiểu rằng những con
người như vậy rất khó gặp trong cuộc sống => Nâng niu những giây phút ấy.
Câu 9 : Viết một đoạn văn diễn dịch khoảng 12
câu : Những trang văn của Nguyễn Thành Long đã khắc hoạ thiên nhiên Sa Pa
thật rực rỡ, nên thơ, giàu cảm xúc.
(Đoạn
văn có sử dụng một câu thảm thán. Gạch 1 gạch chỉ rõ. )
Có một Sa Pa của những rặng đào, những đàn bò lang cổ đeo chuông đang
thung thăng gặm cỏ, khung cảnh chỉ có thể thấy ở rừng núi. Có một Sa Pa của
nắng, nắng đem lại cho Sa Pa một vẻ đẹp mới : rực rỡ và bất ngờ. Ánh nắng
dường như sáng dần lên trong khung cảnh thiên nhiên. Cái nắng chói chang được
Nguyễn Thành Long miêu tả « đốt cháy rừng cây » và cái nắng vào cuối
buổi trưa lại gay gắt hơn « ánh nắng như phủ khắp , mạ bạc cả con
đèo » Cảnh được quan sát từ trên cao trở xuống. Và ở góc độ ấy, thiên
nhiên càng trở nên khoáng đạt, hùng vĩ hơn. Rừng cây như « một bó đuốc
khổng lồ », ánh nắng khiến thiên nhiên Sa Pa lặng lẽ, trầm mặc mà đầy sức
sống. « Nắng bắt đầu len tới đốt cháy rừng cây », đọc câu văn, ta cảm
giác như nắng đang di chuyển, đang chạy dần trên các triền núi. Có thể nói câu
văn miêu tả thiên nhiên đã làm thêm chất trữ tình cho câu chuyện. Bên cạnh Sa
Pa của nắng còn có Sa Pa của mây : « mây cuộn tròn từng cục, rơi trên
các vòm lá ướt sương… » Dường như con người đang đi trong mây. Mây cũng
hồn nhiên, tinh nghịch chui vào gầm xe. Và với thủ pháp nhân hoá rất thú vị ấy,
Sa Pa còn hiện lên với hình ảnh cây thông và những cái cây tử kinh – chú bé
nghịch ngợm nhô « cái đầu màu hoa cà lên trên màu xanh của rừng ».
Cây tử kinh như hài hoà, nổi bật giữa màu xanh của rừng núi. Khung cảnh rất nên
thơ và câu văn cũng đầy chất thơ. Khung cảnh mang vẻ đẹp bình yên, êm ả như
không hề biết đến bom đạn, khói thuốc của chiến tranh. Dường như những thay đổi
của cuộc sống không chạm được đến nơi đây. Nhan đề của truyện, thiên nhiên
trong truyện cũng rất êm đềm, nhưng lặng lẽ mà không phẳng lặng, bình yên mà
rất sống động.
Câu 10 : Nhan đề « lặng lẽ Sa Pa » có ý
nghĩa như thế nào ?
-Vẻ đẹp của Sa Pa, vẻ đẹp lặng lẽ, êm đềm và rất thơ mộng, lặng lẽ mà
không hề quạnh hưu.
-
Khắc hoạ vẻ đẹp của những con người lao động lặng thầm. Những công việc, thành
quả mà học đạt được cũng hết sức bình dị, họ làm việc say mê không hề nghĩ đến
nghỉ ngơi và cũn không cần ai biết đến mình. Họ là những con người rất đỗi
khiêm tốn, những anh hùng vô danh.
=>Nhan
đề giúp ta cảm nhận sâu sắc hơn vẻ đẹp của những con người nơi Sa Pa lặng lẽ.
« Lặng lẽ » được đưa lên đầu câu để nhấn mạnh vẻ đẹp thầm lặng, bình
dị của họ. Và phải chăng đó cũng là nhịp sống bình yên, êm ả của vùng đất xa
xôi và thơ mộng ấy.
Câu
11 : Cho câu chủ đề sau :
«Lặng
lẽ Sa Pa » như tác giả nói là bức chân dung – chân dung của các nhân vật,
trong đó có ông hoạ sĩ.
Viết
đoạn văn khoảng 15 câu (sử dụng thành phần phụ chú và phép thế) nêu cảm nhận
của em về ông hoạ sĩ (những suy nghĩ về nghệ thuật, về con người, cảm xúc trước
người thanh niên ở trạm khí tượng)
Gợi ý :
-
Giới thiệu ngòi bút điềm tĩnh và giầu chất thơ của Nguyễn Thành Long.
-
« Bối rối, xúc động, một nét thôi cũng đủ khơi gợi một tâm hồn », lời
kể giản dị và chân thật của anh thanh niên đã làm ông xúc động. Hoá ra cái đẹp
thật giản dị, nó nằm ngay trong cuộc sống, ở quanh ta. Nhiều khi một nét, một
chút cảm xúc « đủ đem lại ý nghĩa cho chuyến đi của ông, nó không hề vô
ích » . Bối rối, ấy là tâm trạng xúc động, xao xuyến trước vẻ đẹp của cuộc
sống. Người thanh niên không phải là một người anh hùng lao động được vinh danh
như ta thường thấy, nhưng phải chăng chính nét đẹp dung dị như cuộc sống và
lặng thầm như Sa Pa lại có sức thuyết phục nhất đối với những con người từng
trải như ông ? Và người hoạ sĩ lại càng thấm thía…
-« Vẽ
bao giờ… » (dẫn chứng sgk) => Suy nghĩ hết sức nghiêm túc về hội hoạ và
nghề nghiệp. Phải là một con người giỏi nghề mới thấy được sự bất lực của hội
hoạ trước cuộc đời, trước con người để luôn cố gắng vượt qua giới hạn của chính
mình- những ngưỡng cửa đầy khó khăn. Phải làm thế nào để truyền lại cho người
xem những cảm xúc ấy của ông về người thanh niên…
-Ông
hoạ sĩ là người như vậy. Với ông, vẽ là một công việc gian nan và đầy khó khăn,
không hề đơn giản. Không phải ai cũng có được những suy nghĩ sâu sắc như vậy.
=>
Những suy nghĩ ấy không chỉ bó hẹp trong hội hoạ, điều ấy đáng để cho chúng ta
ngẫm ngợi, nghĩ suy.
Có thể bạn quan tâm:
Tải app VNPAY nhận ngay 50.000 vào ví => Bấm vào đây
-->Kiếm tiền trên điện thoại->bấm vào đây
--> Đào coin Renec miễn phí, Bấm vào đây để kiếm tiền
0 comments Blogger 0 Facebook
Post a Comment